Trở về chỗ ở, mắt Lục Bất Phá vẫn hồng hồng. Yên lặng tiến vào phòng ngủ, ngồi trên giường không nói một lời. Được khoảng mười phút sau, Hiên Viên Chiến xách một cái bao vào, đi cùng còn có Thượng Quan Nông mà hắn rất không vừa mắt. Nếu không phải bản thân không có lập trường, hắn sẽ tống Thượng Quan Nông ra bên ngoài, không cho phép hắn bước vào nơi này nửa bước.
Hắn vừa tiến đến, Lục Bất Phá liền hỏi: “Những thứ ta cần đều chuẩn bị đủ chưa?”
“Rồi.”
“Tiểu Phá, ngươi muốn chuẩn bị lễ vật cho Pha-ra-ông hả?” Cửa bị phá khai, tổ ba người nhận được tin liền vọt vào, mắt lòe lòe sáng.
Thượng Quan Nông lễ độ hỏi: “Tiểu Phá, ta có thể đi cùng không?”
Lục Bất Phá cười nói: “Đương nhiên có thể.” Hắn rất thích Thượng Quan Nông, sự hữu lễ của người này không phải giả bộ, cho dù những việc hắn làm để tiếp đãi Pha-ra-ông dưới mắt người khác là những cử chỉ nhún nhường, nhưng đó cũng không phải là những hành động trái lương tâm. Chung quy hắn cảm thấy, lễ nghi, lễ phép, tao nhã mấy thứ này đều là phẩm chất riêng đặc biệt của Thượng Quan Nông, không cần phải diễn, cứ tự nhiên như vậy mà phát ra. Từ nhỏ đã bị mẹ cùng Hác Giai “ngược đãi”, Lục Bất Phá căn bản không thể chống cự lại loại “mê hoặc” của quý công tử như vậy. Nên những lúc nói chuyện cùng Thượng Quan Nông, ngữ điệu của hắn bất giác nhu hòa lại vài phần, làm cho người nào đó nghe được, sắc mặt nháy mắt liền âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-tang-tu/2404764/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.