Tác giả: Khiết Đan
“Mày có... đó đó với tên Cao Lãng chưa?”
“Chưa! Tao đâu có ngu dại mà trao tấm thân này cho hắn!”
“Vậy sao mày biết hắn yếu sinh lí?”
“Tao nhìn là biết rồi, giác quan thứ 6 của phụ nữ ghê gớm lắm!”
Lâm Uyển cười phá lên. Mạn Nhu nằm gục xuống bàn cũng cười theo, vẻ mặt lộ sự tự hào.
“Chắc chắn là như vậy rồi!”
“Thôi nào, đi về, mày uống nhiều rồi đấy!”
“Thôi mà, ở đây không phải vui hơn sao, không về đâu!”
Mạn Nhu dùng tay đập bàn rầm rầm khiến Lâm Uyển khó xử. Cô đành kéo Mạn Nhu đứng dậy rồi dắt tay cô chạy thật nhanh, mặc cho Mạn Nhu vẫn chưa hoàn hồn lại, mắt nhắm mắt mở chạy theo.
“Này, đi đâu đấy? Tao chưa uống xong mà!”
“Về thôi! Khuya rồi!”
Mạn Nhu chỉ đành nghe theo, lom khom bước theo Lâm Uyển trên con đường tối mịt. Lâm Uyển bật đèn pin điện thoại để soi đường, sợ va phải thứ gì, hay gặp phải thứ cô sợ nhất trần đời, MỜ A!
“Mấy giờ rồi?”
“Hơn 11 giờ khuya rồi đấy! Nhanh lên, Mạn Nhu!”
“Sao không bắt taxi đi!”
“Tiền của tao đem theo trả tiền bia cho mày sạch rồi còn đâu!”
“Ồ vậy à, hề hề, xin lỗi xin lỗi! Tao cũng quên đem tiền rồi!”
Mạn Nhu cười gian xảo khiến Lâm Uyển nổi da gà. Người cô lắm hơi men, nồng nặc đến nổi Lâm Uyển phải bịt mũi lại do chịu không nổi!
Hai người con gái đi trên con đường vắng om
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-cao-lang/3464357/chuong-8.html