Tác giả: Khiết Đan
“Đồ yếu sinh lí nè!”
“Này Mạn Nhu!”
Lâm Uyển vội lấy tay bịt miệng cô lại. Cao Lãng chao mày, nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu.
Hơn 1 năm anh mới thấy cô, mà bây giờ cô lại say mèm như thế này, đến nổi còn dám nói anh là đồ yếu sinh lí!
“Cô ta bị cái gì vậy?”
“Uống say lắm rồi!”
Lâm Uyển nhăn mặt đau khổ. Bây giờ Mạn Nhu đã ngủ tђเếק đi, cứ ngồi bệt dưới đất như vậy, mặc cho Lâm Uyển cố kéo cô lên cỡ nào cũng không được!
“Này, nể tình Mạn Nhu là vợ cũ của anh, giúp chúng tôi đi! Tôi hết tiền đi taxi rồi, mà đường lại xa nữa!”
“Tại sao tôi phải giúp?”
“Anh có phải là đàn ông không đấy? Thấy người ta như này mà không giúp à?”
“Thế có trả công không? Cô không sợ tôi làm gì à?”
“Anh đừng có nhỏ nhặt như thế! Anh đường đường là một tổng tài, không lẽ lại mất liêm sỉ đến mức như vậy?”
Cao Lãng thở dài chán nản. Anh nhìn Lâm Uyển rồi lại nhìn sang Mạn Nhu đã ngủ tђเếק đi từ bao giờ, ánh mắt đăm chiêu.
Cô gái này theo lời cha anh, vốn rất ngoan hiền, bây giờ lại trong bộ dạng say khước như thế này! Là do anh sao?
1 năm qua, không biết cô vẫn còn hận anh không, hay đã lãng quên mất! Cảm giác tội lỗi lúc xưa lại trở về, ngập tràn kí ức trong đầu anh.
“Lên xe đi!”
Lâm Uyển tỏ vẻ mặt mừng rỡ, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-cao-lang/3464358/chuong-9.html