“Tôi giúp em tìm người đó!” Thấy A Mẫn không vui A Tam cũng có chút khó chịu mà lên tiếng, nhưng lời cậu nói khiến A Mẫn cười cười: “Cùng bang với anh đấy, lại đi giúp tôi à?”
“Cùng bang, nhưng làm hại em thì tôi không cho phép.” A Tam đứng lên đi lại bàn lấy điện thoại.
A Tam chỉnh chế độ im lặng nên không để ý lắm, lúc nói chuyện với A Mẫn thì thấy màn hình cứ nhấp nháy mãi. Vì đã mấy cuộc rồi nên bất đắc dĩ cậu mới cầm lên xem.
Màn hình điện thoại không hiển thị tên, cũng không hiển thị số. A Mẫn nhìn là biết A Tam cố tình ẩn đi, có lẽ là vì tính chất công việc. Thấy A Tam có vẻ chần chừ thì A Mẫn lên tiếng: “Anh nghe điện thoại đi, biết đâu có việc quan trọng.”
“Vậy em thay đồ đi, lát nữa tôi dẫn em đi ăn sáng.” A Tam đưa cho A Mẫn một bộ đồ bộ unisex sau đó ra lan can nhấc máy nghe.
A Mẫn cầm lấy bộ đồ sau đó nhìn theo hướng của A Tam, có lẽ là người quen của cậu nên mới đi xa thế. Hơn nữa chuyện riêng tư, A Mẫn cũng không muốn tò mò. Cô đi về hướng cửa nhà tắm sau đó đóng cửa lại.
A Tam nghe tiếng đóng cửa thì quay lại dựa lưng vào thành lan can sau đó lên tiếng: “Có chuyện gì?”
“Mọi thứ vẫn ổn chứ?” Người đầu dây bên kia sau khi gọi nhiều cuộc cuối cùng cũng đã hỏi được A Tam. A Tam nghe câu này liền khó chịu ra mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385187/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.