“Em định gây chiến với họ à? Vết thương đỡ đạn cho Long Ngạo Thiên năm đó, cả ở cánh tay em hiện tại nếu cứ bị thương nữa thì tôi cũng không cứu nổi em đâu.” A Tam ngồi gần A Mẫn nhắc nhở, vẻ mặt có chút lo lắng cho sự hiếu chiến này của A Mẫn.
A Mẫn có chút bất ngờ, vết thương ở vai ngoài những người ở Long Gia biết ra thì không còn ai biết nữa. Ngay cả hai đứa con của cô cũng chưa hề biết được vai cô có vết thương, vì cô không muốn bọn trẻ lo lắng.
Lúc về nước cánh tay cô bị thương nhiều người biết thì không nói, nhưng chuyện đỡ đạn cho Long Ngạo Thiên tại sao A Tam lại biết? Chẳng lẽ…
A Mẫn quay sang nhìn A Tam nói giọng lạnh: “Sao anh biết chuyện tôi đỡ đạn cho Long Ngạo Thiên? Rốt cuộc, anh là ai?”
“Em muốn biết sao?” A Tam không hề né tránh, ngược lại hỏi A Mẫn một câu. A Mẫn liền gật đầu, cô rất muốn biết vì sao A Tam lại biết chuyện này. A Tam thế mà lại chẳng giấu gì, chỉ nói: “A Tam, tổ chức Zero.”
A Mẫn nghe xong không quá ngạc nhiên, bởi vì cô biết người như A Tam không thể nào chỉ là một người bình thường được. Cô nhìn A Tam, “Chả trách anh lại biết chuyện tôi đỡ đạn cho Long Ngạo Thiên. Có phải hôm đó anh cũng ở hiện trường?”
“Ừm! A Thất nhắm vào Long Ngạo Thiên, nhưng em lại đỡ thay. Sau đó còn giết cả A Thất, bản thân bị thương nặng.” A Tam không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385186/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.