A Mẫn vội chạy theo kéo tay Ngạo Thiên lại: "Khoan đã! Trước khi sang nước B tôi muốn đi gặp A Phấn và Tiểu Minh."
Ngạo Thiên nhìn cô im lặng, Tuấn Kỳ đi ra chỗ hai người sau đó nhìn A Mẫn: "Nếu Thiên không đồng ý thì cô lại gây loạn nữa sao?"
"Tôi… Lúc nãy là bất đắc dĩ, bây giờ tôi hứa không làm loạn nữa." A Mẫn nói với Tuấn Kỳ sau đó đi đến trước mặt Ngạo Thiên nhìn anh bằng ánh mắt đáng thương.
Ngạo Thiên nhíu mày, A Mẫn thấy vậy tưởng anh giận nên nhanh miệng nói thêm: "Tôi muốn sắp xếp cho hai người kia một nơi khác, như vậy… Như vậy…"
Nói tới đây A Mẫn liền không nói tiếp câu sau bởi vì cô ngại. Cô không dám nói rằng có như vậy cô mới có thể ở cạnh anh mà không lo lắng nhiều điều.
"Vào nhà chuẩn bị một chút đi, lát nữa tôi dẫn em gặp hai người đó."
Ngạo Thiên nói rồi nhìn xuống phía cánh tay bị A Mẫn ôm vào lòng.
A Mẫn liền buông tay ra, Ngạo Thiên bước vào nhà nở một nụ cười vui vẻ. Tuấn Kỳ cũng theo anh vào trong nhà. A Mẫn nhìn theo bóng lưng Ngạo Thiên mà cảm thấy có chút u buồn, cũng cảm giác hình như anh rất cô đơn.
Cô sau đó cũng chạy theo Ngạo Thiên lên lầu thu xếp hành lý, nhưng mà khi bước vào phòng thì hành lý của cô đã được chuẩn bị sẵn.
"Tôi nói này, cô muốn làm gì cũng phải nghe người ta nói hết câu đã chứ. Chưa gì đã chạy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385100/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.