Vương Trung Tự thì sao? Ngươi chỉ là nghĩa tử của Thánh nhân, còn ta lại là ngoại sanh của Thánh nhân! Ngươi đừng hòng đưa Tứ Nương đi, Giáo Phường đã cho phép nàng xuất giá, nàng hiện là người tự do! Từ xa, Đỗ Ngũ Lang đã nghe được tiếng quát tháo, bước tới gần thì thấy một nam tử trung niên ăn mặc hoa lệ đang chỉ tay vào Vương Trung Tự mắng chửi om sòm, chắc hẳn chính là Vi Hội. Hắn liền tiến lên nói: “Nếu đã là người tự do, thì cứ hỏi xem Tứ Nương muốn thế nào.” Vi Hội sững sờ, vội dịu giọng nói: “Tứ Nương, Tô Ngũ Nô cuối cùng cũng đã chết rồi, ngươi hãy vào phủ của ta làm thiếp nhé?” Tứ Nương nghe vậy, thút thít không ngừng. Trong Giáo Phường nàng vốn nổi danh bởi sắc nước hương trời, sở dĩ Tô Ngũ Nô lấy được nàng là vì giỏi đi trên dây, từng biểu diễn trước mặt Thánh nhân, rồi thỉnh cầu cưới một mỹ thê. Phu thê hai người đều có tài nghệ, danh khí, lẽ ra phải sống sung túc. Nhưng sau vài năm chung đụng, Tô Ngũ Nô đã sa sút đến mức phải bán thê lấy tiền, chỉ vì rượu chè, cờ bạc, gái gú không dứt. Các tỷ muội trong Giáo Phường thường bảo nàng rằng, “Nếu muốn sát phu, thì nhân lúc nửa đêm lấy bao cát đè chết Tô Ngũ Nô, nhưng trước đó phải khâu thật kỹ bao cát, ngàn vạn lần chớ học theo Bùi đại nương, sát phu mà lại không thành.” Nay trượng phu đã chết, nhưng nhà cửa trống trơn, nói là người tự do, nhưng nếu không tìm được nơi nương tựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212168/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.