Trong y quán hỗn loạn một hồi, có người kêu la. “Bể rồi, ngũ tạng lục phủ của ta bể nát hết rồi!” Vương Chuẩn nghe lão đại phu nói thương thế không quá nghiêm trọng, việc đầu tiên khi cố gắng chịu đau mà ngồi dậy là tát cho đối phương một cái. “Lang băm! Ta đau muốn chết rồi đây này!” “Lang quân thứ tội, nhưng ngươi chỉ bị trúng một quyền mà thôi.” “Lão già đó một cước đá chết Tô Ngũ Nô, còn ta thì chịu một quyền, mau cứu mạng ta a!” Lúc này, trong y quán có một trung niên mặc cẩm bào bỗng nhiên bật dậy, kinh hãi thốt lên: “Tô Ngũ Nô chết rồi? Vậy Trương Tứ Nương thế nào?” Có thể tiếp xúc với nữ nhạc kỹ trong Giáo Phường hẳn đều là người giàu sang quyền quý, Vương Chuẩn thấy lại có kẻ muốn tranh giành Trương Tứ Nương, liền quay người, nhịn đau nhìn sang đối phương, quát lên: “Ngươi là ai?” “Vi Hội.” Cẩm bào trung niên nhân lớn tiếng đáp: “Kinh Triệu Vi thị, Thánh Nhân chi đường sanh, Trung Tông hoàng đế chi ngoại tôn, Định An công chúa chi tử, Chính Nghị Đại Phu, Mậu Vương phủ Ti Mã.” “Má!” “Ta hỏi ngươi, Tứ Nương của ta đâu?!” “Má ngươi ăn ruột chó rồi à, đừng có làm phiền ta.” Vương Chuẩn hoàn toàn không coi Vi Hội ra gì, nhổ một bãi nước bọt xuống chân đối phương, tỏ vẻ khinh thường, bụng thì đau dữ dội khiến hắn rên rỉ không ngớt, phải để người khiêng về nhà. Hắn muốn tìm Vương Hồng cáo trạng, dù không giết được Tiết Bạch, cũng phải xử lý tên già đánh người kia. …. Vương Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212167/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.