Bình Khang phường, Hữu tướng phủ. Lý Lâm Phủ mang nặng tâm sự, ban ngày ngủ không yên giấc, chỉ chợp mắt được hơn một canh giờ rồi lại tỉnh dậy, lập tức sai người hỏi về vụ án của Dương Thận Căng. Đại Lý Tự Khanh Lý Đạo Thúy nể mặt hắn, nhanh chóng cho người mang hồ sơ vụ án tới. Đọc qua một lượt, Lý Lâm Phủ kinh ngạc vô cùng. “Sao lại thế này? Các ngươi làm sao dám gom tất cả sự tình rồi đổ hết lên đầu Dương Thận Căng? Làm vậy chẳng phải án sẽ sớm được kết thúc sao?!” —— Kết án rồi, bản tướng còn lấy gì đối phó Đông Cung?! “Hữu Tướng, hồ sơ này do chính Thánh Nhân đích thân thẩm tra rồi định ra…” Lý Lâm Phủ sắc mặt lúc sáng lúc tối, biết mình đã bị Đông Cung đánh cho trở tay không kịp. Dư chấn của Liễu Tích án và Lũng Hữu tử sĩ án coi như chấm dứt từ đây. Quan trọng hơn, rốt cuộc Thánh Nhân đang nghĩ gì? Vẫn nhất định không chịu phế Thái Tử. Trong lòng hắn căm tức, hận không thể vào cung tự mình dâng lời khẩn thỉnh, “Thánh Nhân thật hồ đồ! Lý Hanh bề ngoài thì hiếu thuận, nhưng thực chất độc ác vô tình, tuyệt đối không phải người thừa kế tốt.” Hắn lại sai người thăm dò, nghe được rằng Thánh Nhân đã triệu kiến Tiết Bạch trước mới đưa ra quyết định. Lại là Tiết Bạch. Sau đó, Công chúa Hàm Nghi cho người mang khế thư mà hắn muốn xem tới Hữu tướng phủ. “Ngày 9 tháng 6 năm Khai Nguyên thứ 25, được Thiếu Phủ Giám chứng nhận, Tiết Tú chi tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212073/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.