Nàng thường mượn cớ đi đến cổng sau.
Hoặc thần sắc ngơ ngẩn, mãi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ta ngầm sai người để ý, kết quả nghe được khiến lòng ta trầm xuống.
14
Thì ra, tại Trung thu dự yến tiệc trong cung lần trước, Nguyệt Nghi đã có tiếp xúc với người họ hàng xa đang nương nhờ tại phủ Thừa Ân hầu, một vị tú tài họ Triệu.
Triệu tú tài dung mạo tuấn tú, tuy y phục mộc mạc, nhưng trước mặt chư vị quyền quý lại không hề rụt rè khiếp nhược, khiến Nguyệt Nghi đang tuổi xuân thì đỏ bừng vành tai.
Mà đáng giận hơn, chính là Thừa Ân bá Triệu Khiêm, người mới kế thừa tước vị năm ngoái, lại còn âm thầm làm mối, tạo điều kiện cho cả hai gặp gỡ!
Ta tức giận đập mạnh bàn, đúng là phủ Thừa Ân hầu!
Lòng lang dạ sói chưa từng thay đổi!
Thấy không thể ra tay với Tịnh Du nữa, nay lại bày trò với hôn sự của Nguyệt Nghi!
Muốn mượn danh nghĩa "thân càng thêm thân", lại một lần nữa bám víu quyền thế phủ Quốc Công, hút m.á.u gia tộc ta!
Ta đem chuyện này nói rõ với Lương Hành.
Chàng càng nghe mặt càng sa sầm.
"Ta trước nay vì tình cũ của mẫu thân bọn trẻ nên mới nể mặt lưu tình,"
"Không ngờ chúng lại được voi đòi tiên, bây giờ còn muốn động đến Nguyệt Nghi!"
"Đã thế thì đừng trách ta vô tình! Chuyện triều chính cứ giao cho ta xử lý, còn phía Nguyệt Nghi thì phiền phu nhân vất vả rồi."
Những ngày sau đó…
Một mặt, ta âm thầm tìm kiếm những nhà phù hợp để định thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-thap-nhi-xuan/4882388/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.