Hoàng đế phi thường để tâm tình nhân bí mật, Sở Thái y không thể không hảo hảo hầu hạ.
Ninh Vương phủ có người đến mời, lập tức từ Thái y viện đi ra, hướng Ninh Vương phủ đến.
Thái y làm việc cho Hoàng cung, muốn bảo mệnh y thuật không phải là tối trọng yếu, mà tối trọng yếu là phải thận trọng. Ở Thái y viện làm việc mười mấy năm, đạo lý này là phi thường rõ ràng.
Tuy rằng trong Thái y viện các đồng liêu hay hỏi Sở Minh Triệt thường xuyên bị gọi đi chữa bệnh, rốt cuộc vị quý nhân ấy là người nào mà có năng lực có thể gọi đi hắn, nhưng hắn chưa bao giờ nói ra.
Nhạc Thần đứng bên cửa sổ trong phòng ngủ, lẳng lặng đứng, lưu lại bên cạnh một thân ảnh thon dài, ánh mặt trời im ắng vựng sáng như muốn nhiễm toàn bộ thân thể cậu, giống như muốn dung nhập cậu vào ánh dương thanh sạch, gây cảm giác tựa như thần thánh.
Nhạc Thần có vẻ cô thanh cao ngạo, dáng người gầy, lúc này không giống vẻ bình thản ngày thường, mà chút cự nhân ngàn dặm, cảm giác trong trẻo lạnh lùng.
Thời điểm Sở Thái y được mang vào nhà, chính là nhìn thấy Nhạc Thần cô đơn suy tư đứng bên cửa sổ như vậy.
Bộ dạng Nhạc Thần không giống mỹ nhân trong cung mềm mại đẹp đẽ, nhưng là, so với bọn họ lại càng có thêm một loại cảm giác khiến người hiểu ra, cái loại cảm giác hồn khiên mộng nhiễu này làm người ta nói không nên lời, nhìn cậu một lần, thời gian dài sau đó lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573149/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.