Đến giờ tý (11h-1h sáng),bầu trời ngoài thành bắt đầu vang lên tiếng chuông cổ nghênh đón năm mới, cùng liên tiếp là thanh âm pháo nổ. 
Tiếng chuông cổ xa xôi kéo dài, tiếng pháo nổ náo nhiệt sôi nổi, thế giới trong đêm tối hiện ra những cảnh không giống nhau, thiên hạ thái bình, mọi người an cư lạc nghiệp, bỏ cũ đón mới… 
Mà ngay tại trên giường này, chủ nhân Thiên Triều tỉnh giấc. 
Nhạc Thần bị thanh âm thấu trời đánh thức, cậu mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát hiện có người khẽ vuốt mặt cậu, Nhạc Thần suy nghĩ một chút, là đang cùng Ngu Gia Tường ngủ chung một chỗ, vì vậy vươn tay đem tay hắn trên mặt mình đẩy ra, “Ngươi không ngủ sao?” 
Ngu Gia Tường đã muốn ngồi dậy, ở trong mông lung nhìn bộ dạng Nhạc Thần ngủ đến mơ hồ, cũng là một loại hưởng thụ, “Ngươi cũng dậy rồi,  chúng ta cùng nghe thanh âm này.” 
Nhạc Thần được Ngu Gia Tường dùng chăn mềm bọc lại, sau đó ngồi dựa ở trên giường, cậu đem mặt chuyển đến hướng Ngu Gia Tường, hỏi, “Người tỉnh khi nào?” 
“Vừa mới tỉnh!” Ngu Gia Tường trả lời một câu, còn nói thêm, “Trẫm đây là cùng ngươi nghênh đón một năm mới.” 
Nhạc Thần gật đầu, chúc phúc một câu, “Năm mới vui vẻ, vận may thường ở.” 
Nhạc Thần luôn nói một ít tiếng địa phương khả ái làm người yêu thích không thôi, Ngu Gia Tường cười đáp lại nói, “Ngươi cũng năm mới vui vẻ, vận may thường ở!”, 
Nhạc Thần nhíu mày suy nghĩ một chút, ánh mắt tuy rằng không thấy, nhưng vẫn ở trên mặt Ngu Gia Tường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573148/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.