Nhạc Thần bán mở cánh môi, mang theo ánh nước sáng bóng, bị hôn đến đỏ tươi; hai má vựng đến đỏ bừng, đảo qua sự tái nhợt khi vừa rồi phát bệnh, đôi mắt mở thật to, sâu đen ôn nhu như đầm nước, như nước hồ xuân sâu vựng sáng ánh trời và ấm áp…
Ngu Gia Tường biết rõ cậu không thấy mình, nhưng là hy vọng cỡ nào cậu nhìn thấy mình a!
Hầu kết Nhạc Thần khẽ động, giật giật thân mình muốn thoát khỏi khống chế của Ngu Gia Tường đang vây quanh, miệng nói, “Ngươi buông ra.”
Nhìn bộ dạng Nhạc Thần xinh đẹp như vậy, Ngu Gia Tường sớm đã bị dục hỏa thiêu đốt, ánh mắt sâu xa mang theo thâm trầm xâm lược tàn phá của loài sói, hắn không buông ra Nhạc Thần, ngược lại đem tay cậu đè ép càng chặt hơn, đá giầy sang một bên leo lên giường, toàn thân gần như phủ trên người Nhạc Thần, cách chăn đem Nhạc Thần đè nặng, cúi xuống vừa hôn lại vừa liếm cánh môi Nhạc Thần, trái tim Nhạc Thần kinh hoàng, dục vọng phía dưới đã sớm bán ngẩng đầu.
Từ khi thoát đi Ngu Gia Tường tới nay, bắt đầu thoát khỏi cuộc sống, mỗi ngày gấp rút lên đường đến mệt lã, lại lo lắng không yên bị nắm lấy, nào còn tâm tư muốn những cái này, sau ánh mắt lại không thấy, tình trạng thân thể phi thường kém, cậu làm sao còn có tinh lực chú ý dục vọng, qua hơn nửa năm sinh hoạt cấm dục, gần đây tình trạng thân thể cũng khá hơn nhiều, bị Ngu Gia Tường châm ngòi như vậy, không phản ứng mới là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573150/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.