Ngày hôm đó máy bay tư nhân được điều đến từ Hồng Kông, cuối cùng Bạch Ngọc Đường đang hôn mê đã được con “Chim lớn” màu chàm bình an mang đi khỏi nước Thái. Chỉ là, không biết người tỉnh táo ngươi có biết, nó giống như con hùng ưng luôn giương cánh đậu trên bả vai ngươi, trong ánh lửa lao vào trời xanh, vĩnh viễn chẳng quay đầu.
Nếu như trên đời này có người có thể lừa gạt Bạch Ngọc Đường, vậy chỉ có thể là Triển Chiêu, nếu như trên đời này có người có thể đứng trước mặt Bạch Ngọc Đường một kích trúng đích, cũng chỉ có Triển Chiêu. Vì Bạch Ngọc Đường, không đề phòng anh.
Một quyền đánh thẳng bụng dưới, vị trí chuẩn xác, Bạch Ngọc Đường rên một tiếng rồi ngã xuống, chẳng qua đôi mắt mơ hồ không tiêu cự đó ngay khi mất ý thức lại lóe lên tia sang.
Đồng thời, Ngô Huy cũng ra tay, quá đột xuất khiến Tào Lỗi chưa kịp chống cự đã bị chế trụ.
“Tiểu Huy, lấy hành lý cá nhân của chúng ta tới đây!” Triển Chiêu chuyển qua khống chế Tào Lỗi, Ngô Huy sửng sốt một hồi liền chạy lên lầu ba.
“Tào Lỗi, cậu nghe tôi nói, hồi nữa sẽ có người đến bao vây sân trong, cậu nhớ nấp vào góc phòng bình tĩnh quan sát, Wichai sẽ dẫn người xông vào đây, khi toàn bộ bọn họ ra khỏi cửa chính, cậu phải lập tức mang Bạch Ngọc Đường rời khỏi đây bằng cửa sau, Trương Khải đang đậu xe ở đó!! Nhớ ngàn vạn lần không được chạy vào đường nhỏ mà trước đó Trương Khải vừa đi, khi vào được thành phố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-da-la-du-anh-tuc/49463/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.