Lục Chính Phong nhìn theo bóng dáng kia mày khẽ nhíu. Đến nhìn hắn cũng không muốn nhìn sao?
Vĩnh Hi đi về điện của mình, tháo trang sức xuống sau đó quay ra nói với Nhã Linh.
"Em đi nghỉ đi, ta cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Trưa nay ta không ăn đâu, nếu có ai đến hỏi ta thì cứ nói ta mệt, không muốn tiếp. Kể cả sư phụ đến cũng nói như vậy."
"Vâng, vậy tiểu thư nghỉ ngơi một chút đi.Em ra ngoài! Tiểu thư cần gì thì gọi em nhé!" Nhã Linh nghe thấy tiểu thư nhà mình nói vậy thì cũng biết điều, liền lui xuống.
"Ừ, nếu cần gì ta sẽ gọi em, em đi nghỉ chút đi. Từ mai ta bắt đầu dạy em những thuật pháp của Thiên Sơn ta." Vĩnh Hi vừa nói tay vừa tháo chiếc mặt nạ bạc trên mặt xuống để lộ ra đóa Mạn Châu Sa hoa.
"Vâng!"
Cùng lúc đó, ở đại điện
"Huynh hôm nay có chút kì quái." Trục Lưu nhìn vị huynh đệ tốt của mình ngồi trên kia, vẻ mặt có chút bất ngờ nói.
"Ta vẫn bình thường mà!" Lục Chính Phong không cho là đúng nói.
"Huynh hôm nay có vẻ không vui khi nhìn thấy Tiểu Ngọc."
"Hôm qua con bé gặp Ma tôn!" Lục Chính Phong cầm cây bút trên bàn lên, viết một chữ gì đó lên tờ giấy sau đó mới nói.
"Ma tôn sao? Nha đầu này cũng thật lợi hại, lại có thể quen biết được Lãnh Tử Lam đó." Trục Lưu gật gù nói.
"Dù sao Tiên - Ma khác biệt, ta sẽ tìm cách nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-thien-son-song-hi/2801286/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.