Lục Chính Phong nhìn nàng như vậy cũng không biết làm thế nào, đành quay về điện của mình. Bình thường nếu hắn nói như vậy, nàng sẽ nói hắn đi về nghỉ ngơi sớm, nhưng hiện tại...một lời nàng cũng không nói với hắn. Chỉ nhu thuận đứng đó hành lễ với hắn.
Ma Giới
"Tôn thượng, người gọi thuộc hạ có chuyện gì ạ!" Âu Thần đứng trước mặt Lãnh Tử Lam cung kính nói.
"Ngươi cho người gọi Tư Nhuệ về cho ta." Tử Lam nhàn nhạt phân phó.
"Vâng, tôn thượng!"
Thời gian lại qua hơn nửa tháng. Hôm nay ở Lộc Đà Sơn có một chuyện lớn xảy ra. Chính là vào lúc sáng sớm, từ điện của tôn thượng Lộc Đà Sơn truyền ra một tiếng nổ cực lớn. Khiến cho người trong Lộc Đà Sơn nháo nhào một trận. Còn tưởng là tôn thượng gặp chuyện gì, ai ai cũng đề cao cảnh giác. Chỉ thấy một lúc sau, tôn thượng bế theo một nữ nhân ra ngoài. Nàng thật đẹp, một vẻ đẹp thanh cao không nhiễm bụi trần. Trên người nàng mặc một chiếc váy màu lam khiến cho khí chất thanh cao trên người nàng càng được tôn lên. Họ thấy tôn thượng bế nữ nhân đó ra bên ngoài còn rất ân cần mà hỏi thăm thì có chút tò mò. Chỉ có những người ở đây hơn 300 năm rồi mới biết. Nữ nhân này chính là chủ mẫu của nơi đây, là nữ nhân mà tôn thượng bọn họ yêu nhất.
Vĩnh Hi nhìn thấy một màn này thì cười khẽ, nàng ấy...cuối cùng cũng trở về rồi...
Nàng cũng đến lúc phải rời đi rồi
Nửa tháng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-thien-son-song-hi/2801284/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.