Một chút sau Công Dương Duệ Khải mới lên tiếng: "Điều tra cho ta, xem muội ấy ở Lộc Đà Sơn rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì!"
"Vâng, tướng quân, thuộc hạ đi làm ngay!"
Hắn sao còn không hiểu tính khí của muội muội hắn chứ. Nếu chỉ là bị thương thông thường, muội ấy chắc chắn sẽ không giấu hắn như vậy. Nếu muội ấy đã giấu, thì chắc chắn chuyện này không đơn giản chỉ là bị thương thôi đâu. Muội ấy nói chuyện với hắn dù tỏ ra rất tốt nhưng khí lực không giống một người khỏe mạnh. Nếu hắn biết người ở Lộc Đà Sơn lại dám động đến muội muội của hắn. Hắn chắc chắn sẽ không để bọn chúng sống yên.
...----------------...
"Tiểu thư, vì sao người lại giấu tướng quân chuyện mặt của người bị thương vậy?" Nhã Linh vừa đi với Vĩnh Hi vừa nói chuyện với nàng.
"Ta hiểu tính của ca ca. Nếu để ca ca biết ta ở Lộc Đà Sơn chịu ấm ức. Thì ca ca sẽ không ngần ngại mang người đi làm khó dễ Lộc Đà Sơn đòi lại công bằng cho ta. Huống chi ta là tình nguyện, cũng không phải sư phụ trói tay trói chân hay bắt ép gì ta." Vĩnh Hi vừa cười vừa nói.
"Tiểu thư vậy thì thiệt thòi quá." Nhã Linh bĩu môi nói.
Vĩnh Hi nhìn thấy biểu cảm này của Nhã Linh, chỉ cười chứ không nói gì. Đi chơi đến tối, Vĩnh Hi cùng Nhã Linh nghỉ tại một quán trọ, hôm sau mới quay về Lộc Đà Sơn.
Tối hôm đó Vĩnh Hi ngồi yên lặng ngồi trước gương. Bàn tay thon dài do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-thien-son-song-hi/2801289/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.