Sáng hôm sau, Khương Dã ngồi xe buýt đi học, khi đến sân trường, cậu bất giác nhìn xung quanh xem có bóng dáng Lưu Bội hay không. Cậu không tin trên thế gian này có quỷ, nhưng không thể không thừa nhận rằng tối qua cậu đã gặp một cô gái đã chết rồi. Cậu ngẩng đầu lên, định tìm xem xung quanh có camera hay không, phòng khi gọi cảnh sát thì ít nhất có bằng chứng cho lời nói hoang đường của cậu. Đáng tiếc không như cậu mong muốn, quanh đây không có bất kỳ chiếc camera nào cả. 
Cậu gọi điện thoại cho công ty xe buýt, “Xin chào, chiều tối hôm qua khoảng 5h tôi bị trộm ví tiền ở trạm xe buýt số 302, các anh có thể cho tôi xem video giám sát được không?” 
“Xin lỗi anh, mấy hôm nay hệ thống giám sát tuyến đường 302 gặp trục trặc, đang sửa chữa, chỉ sợ rằng không ghi hình được tên trộm rồi.” Nhân viên nhận điện thoại nói với giọng lễ phép, “Anh à, anh có thể báo cảnh sát, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp điều tra.” 
“Được rồi, cảm ơn.” 
Cậu vừa ngắt máy, có một cuộc gọi đến, là mẹ cậu. 
Cậu không nhận, điện thoại chuyển thành cuộc gọi nhỡ. Tin nhắn Wechat của mẹ cậu hiện lên màn hình. 
Mẹ: 【 A Tử, thấy tin nhắn thì gọi lại cho mẹ ngay. 】 
Cậu cầm điện thoại thật lâu, đứng hứng gió lạnh trong chốc lát, gió thổi gương mặt lạnh căm, song Lưu Bội vẫn không xuất hiện. Cô qua đời quá nhanh, để lại cho Khương Dã vô số dấu chấm hỏi. Vì sao cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641797/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.