Ngày hôm sau đi học, quả nhiên nhiệt độ giảm đột ngột như dự báo thời tiết nói. Khương Dã mặc áo lông, Lý Diệu Diệu không mang theo quần áo nên mượn tạm áo khoác của Khương Dã. Điện thoại rung liên tục, Ma Nữ đang phàn nàn về cô bạn cùng lớp vừa phiền phức vừa ngu ngốc của cô nàng. Cô nàng là kiểu người được nuông chiều quen thói, giống một đại tiểu thư. Người khác bắt chuyện với cô, cô chê giọng người ta khó nghe. Người khác tặng quà sinh nhật cho, cô bảo gói quà xấu quá. Loại người như cô khó mà kết bạn được, nhưng lúc nào cô nàng cũng bảo có nữ sinh rủ mình uống trà sữa, xem ra các mối quan hệ xã hội cũng không tệ lắm. Khương Dã cũng không biết sao mà cô nàng có thể làm vậy được nữa. 
Cậu có thói quen xem lại lịch sử cuộc gọi, vẫn là cuộc gọi ngày hôm qua của mẹ cậu, hôm nay bà không gọi tới nữa. 
Chuông reo vang, cậu bước vào lớp, Cận Phi Trạch đã ngồi ngay ngắn trên bàn học, trên cổ còn quấn một chiếc khăn màu đỏ. Con trai mà đeo khăn choàng màu đỏ nhìn có hơi kỳ, nhưng hắn đeo lại rất hợp, phối với da dẻ trắng nõn nên trông đẹp lạ thường. 
“Khăn choàng đẹp đấy.” Khương Dã ngồi xuống cạnh hắn. 
Không thấy khăn choàng cổ của Lý Diệu Diệu đâu, chắc là bị vứt đi rồi. 
“Cảm ơn,” hắn cười tít cả mắt, “Người tớ thích tặng đấy.” 
Khương Dã nhíu mày, “Cậu mà cũng có người mình thích à?” 
Hắn gật đầu, “Có chứ, cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641794/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.