Nửa giờ sau, dưới màn đêm thâm trầm, nhóm người lặng lẽ nín thở rời khỏi sân thượng đi xuống lầu, sau đó nhanh chóng băng qua con phố nhỏ ngăn cách mặt sau bệnh viện và khu gia quyến.
Toàn bộ quá trình coi như thuận lợi. Ngõ phố vốn quạnh quẽ, chỉ có một cánh cửa sắt nhỏ cho dân cư ra vào ở phía bắc tiểu khu, mà bệnh viện thì không có cửa hướng ngõ phố này, cho nên con ngõ nhỏ ngày thường rất ít được dùng đến, hiện giờ càng không có gì hấp dẫn người bồi hồi, cho dù có vài tên lẻ tẻ lắc lư đến đó, tiểu đội cũng có thể dễ dàng tránh né do đã quan sát từ sớm.
Đi qua hẻm nhỏ rồi tiếp tục trèo qua bức tường xanh một cách lưu loát, đợi đến lúc lung lay đặt chân, tiểu đội đã đặt mình trong khu nội trú khá rộng của bệnh viện.
Kế tiếp, lại thấy mấy người gật đầu với nhau, chia thành hai đường, mỗi người đều khom người đi theo hướng khác nhau.
Đây, chính là ý kiến và đề xuất mới nhất do Lâm Y bổ sung.
Mặc kệ trước đó bày kế hợp lý cỡ nào, cùng ở trong một tòa nhà chơi trò con mèo khom lưng trốn tránh cùng với vô vàn nguy cơ là vô cùng nguy hiểm, vì vậy bị động trốn tránh chỉ là hạ sách. Còn phương pháp tốt hơn cái này một chút, chính là trước tiên cử người đi chủ động gây ra tiếng động để dẫn dắt rời đi. Dù sao, không thể dẫn toàn bộ rắn ra khỏi động, nhưng dẫn xà xuất động sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-sat/3556693/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.