- o-
Mai Lang Vương trở về phủ thần sông, khi chàng vừa đến cổng phủ thì trời cũng đổ mưa. Sử Quân vẫn luôn ẩn nấp đâu đó để dõi theo chàng, thấy mưa rơi, lòng chàng ta sốt ruột lắm vì Vương đi một mình và không có ai tháp tùng cả, tuy vậy chàng ta lại chẳng thể lộ diện vào lúc này.
Một vài giọt mưa rơi lên vai áo Mai Thần, khiến lớp lụa vàng trở nên sẫm màu đi. Chàng nhìn vai áo, lại chẳng buồn để ý mà chỉ cẩn thận giấu cánh quạt vào trong, chàng chỉ sợ mưa sẽ làm ướt cánh quạt yêu thích của mình.
Mai Lang Vương đi vào phủ, người hầu vừa nhìn thấy chàng đội mưa trở về thì lập tức hoảng sợ mang ô ra, họ rối rít giương ô che cho chàng, Mai Lang Vương lắc đầu cười nhẹ, tỏ ý với họ rằng không sao.
Thật ra việc dầm mưa đối với chàng cũng chẳng có gì to tát cả, chàng vẫn hay dầm mưa như vậy. Khi chàng còn nhỏ, chàng vẫn thường rong chơi dưới những cơn mưa…
Mai Lang Vương giữ lấy chiếc ô, tự che cho bản thân mà không cần bất kì người nào hầu hạ.
Khi chàng đi qua khu vườn chính được mười bước chân, chuẩn bị đi vào những khu nhà phía sau thì bên tai chợt vang lên giọng nói của Vĩnh Nghiêm. Mai Lang Vương dừng bước, hơi quay lại, liền thấy Vĩnh Nghiêm bước thấp bước cao đi đến, vẻ mặt thảm hại.
Ánh mắt chàng lóe lên ý cười trêu chọc, biết ngay mà, tên đó đã bị công việc hành cho ra bã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895510/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.