- Vương, thật ra chuyện đó là do…
- Ừm, ta hiểu rồi.
- Ngài nghe tôi nói lại này, phải giải thích rõ cho ngài hiểu mới được!
- Không cần, ta hiểu rồi.
- Ngài nói vậy chính là chưa hiểu đó! Tôi không muốn mâu thuẫn xảy ra! Xin ngài hãy nghe tôi nói một lần nữa!
- Ừm, nói đi, sao cũng được.
…
Trên thuyền, tên thủ lĩnh cứ không ngừng nói đi nói lại cơ số lí do của vụ mưa tên, nói đến nỗi mắt hắn hoa cả lên nhưng miệng vẫn múa máy liên tục.
Sao non nớt nhìn Mai Lang, cô bé thấy chàng - Vẫn với bộ mặt buồn chán đó - Kiên nhẫn nghe hắn nói.
Hình ảnh này khiến cô bé nhớ đến lần gặp nhau đầu tiên, lúc Mai Lang phân xử bọn bắt cóc. Khi ấy, lão quan quản lí thị trấn cũng nói rất nhiều lời với chàng và chàng đã dùng gương mặt này để nghe lão nói.
Sao khúc khích cười.
Mai Lang thật dễ thương. Cô bé nhận ra chàng vô cùng kiên nhẫn. Đôi lúc chàng chẳng thích nghe người ta nói nhưng vì lịch sự hay công việc, chàng vẫn im lặng đợi người đó nói hết câu. Mặc dù vẻ mặt chàng không lấy gì làm vui thích nhưng lại toát lên sự nhẫn nại từ tốn.
Chàng lúc đó… Rất anh tuấn.
Không… Dù lúc nào chàng cũng rất anh tuấn, nhưng lúc đó… Đặc biệt anh tuấn hơn cả.
Cuối cùng cũng sắp về đến nhà Rong. Để kết thúc mấy lời vô nghĩa của tên thủ lĩnh, Mai Lang Vương đã yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895449/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.