'Sao sợ hãi, em bơi vội nhưng không địch lại tốc độ của một con sấu đang điên loạn. Đã vậy, trong môi trường nước thì em đã thua nó một nửa rồi. Con cá lao đến và táp Sao, em nhắm mắt, cố gắng khởi động sức mạnh. Tuy vậy, do quá hoảng loạn nên em không thể tập trung tinh thần ngay, dù sao đây cũng là lần thực chiến đầu tiên của em.'
-o-
Nùng Tậu cho phép Sao nghỉ ngơi đến khi nào vết thương lành hẳn thì thôi. Trong thời gian đó, chàng ta không bắt em hầu, tiền lương cũng không bị trừ. Sao chỉ cần nghe đến ba chữ 'không trừ lương' là em đã thở phào rồi. Giả như Nùng Tậu bảo trừ, thì cho dù có mệt em cũng gắng hầu chàng ta.
Hai ngày sau cuộc thử nghiệm, Sao thấy chân đã đỡ hơn trông thấy. Một là vì thuốc trị thương của Nùng Tậu rất tốt, hai là, kể từ sau khi khởi động được sức mạnh, Sao cảm thấy cơ thể khỏe hơn bình thường rất nhiều, vết thương cũng lành lặn nhanh hơn.
Đến bây giờ thì em mới dần có cảm giác mình thật sự là 'Vì sao lõi'. Trước đây khi Mai Lang Vương bảo với em rằng em chính là báu vật của cõi thần, em đã đôi lần hoài nghi. Thật ra Sao không phải không tin chàng, em chỉ không tin vào chính mình, nhất là khi em còn là một kẻ yếu ớt dễ bệnh vặt nữa.
Khi đã cảm thấy khỏe tương đối, nhân lúc Nùng Tậu vắng nhà để đi làm những chuyện riêng tư của chàng ta, Sao đã tập luyện việc kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615445/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.