'Nùng Tậu dường như đang suy nghĩ, chàng ta không lên tiếng hồi lâu. Bên này Sao đang run lập cập, em đang sốt, vết thương đã bị nhiễm trùng. Dẫu vậy, Sao biết rằng em chỉ có thể chịu đựng cơn sốt này thôi. Sẽ không có ai lo cho em cả, cũng không có ai ở bên cạnh chăm sóc, nấu cháo, nấu thuốc cho em nữa. Không còn ai ôm em vào lòng để sưởi ấm, không còn ai sẵn sàng vì em mà vào bếp luộc khoai. Em đã tách biệt hoàn toàn với người đó và nơi đó rồi. Từ nay em phải tự chịu đựng một mình, đối diện với tất cả ấm lạnh, tự đứng trên đôi chân của mình.'
-o-
Kén tơ nuốt chửng con gấu hoàn toàn, đến khi nó biến mất thì con gấu cũng mất hút theo. Sao ngồi co ro trong hố chông, em gục đầu lên gối, ôm lấy bắp chân. Sao không còn khóc nữa, mặc dù em rất sợ, rất hoảng loạn, tinh thần chưa thể ổn định. Tuy vậy, lòng em cũng rất hân hoan, em đã biết cách khởi động sức mạnh của mình, vậy là từ nay em có thể tự vệ rồi.
Sẽ không còn ai phải vì em mà lao tâm lao lực nữa.
Người và những thuộc hạ của người cũng không cần phải vì em hi sinh.
Sao vừa cười vừa mếu máo, ôm lấy chân, vết thương vẫn còn rỉ máu khe khẽ. Từ khoảng trời trên cao đột nhiên rơi xuống một vài cánh mai. Mấy cánh hoa vàng ươm đáp lên khoảng đất bên cạnh em, màu sắc của hoa tương phản với màu nâu sẫm của đất, khiến nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615447/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.