Hôm nay là ngày cô sẽ đến một đất nước mới, cô thức dậy rất sớm. Và lâm tổng đã đến nhà cô, anh là người tiễn cô. Trước khi đi, cô mua hoa đến thăm mộ ba mẹ. Khi đã tới nghĩa trang, cô cầm trên tay mình 2 bó bông và cất bước đến mộ ba mẹ cô. Cô đặt bông xuống gần ba mẹ
‘ ba mẹ, con phải đi rồi’
‘ con sẽ sống thật tốt ạ, con sẽ nhớ ba mẹ nhiều lắm’ cô nói mà nước nắt đã trào ra từ lúc nào không hay
Lâm tổng đứng kế bên ôm lấy cô mà an ủi, cô đã oà khóc ở đó. Và sau đó anh đã lái xe chở cô đến sân bay. Khi chỉ còn 10 phút nữa là bay thì bạch lan xuất hiện từ đằng sau cô và nói.
‘ chị ân’
‘ là em sao’
‘ dạ, em tới để tiễn chị và tặng chị cái này’ bạch kan đưa hộp quà ra
‘ đây là..’
‘ đây là kem trị sẹo mà em mua cho chị, tốt lắm đấy. Chị nhớ bôi nha’
‘ cảm ơn em’
Cô tiến đến ôm bạch lan, bạch lan cũng ôm cô thật chặt, bằng tất cả sự chân thành
‘ chị phải đi rồi, tạm biệt 2 người’
Lâm tông tiến tới ôm cô thật chắt và nói thần vào tai cô
‘ sống tốt nhé. Anh sẽ qua thăm em’
‘ dạ’
Cô chào tạm biệt cả hai rối cất bước đi vào bên trong để chuẩn bị kên máy bay
Khi máy bay dần lên cao, cô nhìn lại đất nước mình lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-khong-the-tha-thu/2878291/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.