4 năm sau
Cũng đã 4 năm trôi qua, anh vẫn luôn luôn không ngừng tìm kiếm cô. Anh đã cắt đứt với vi vân kể từ ngàu cô rời đi và anh nhận ra anh không thể sống thiếu cô. Thời gian đầu anh như là một tên điên chỉ biết tìm rượu giải sầu, không thiết tha gì đến công việc. Mãi khi vương tuấn kiệ đánh anh thì anh mới bình tĩnh hơn và điên cuồng lao vào công việc và không bao giờ từ bỏ tìm kiến cô, dù chỉ là 1 hy vọng nhỏ. Còn cô khi qua thuỵ điển, cô đã tiếp thu tiếng rất nhanh và bắt đầu học bằng tiến sĩ ở đó, thời gian đầu khi qua cô cũng khá vất vả vì không quen giờ giấc và chả có ai trò chuyện cả. Nhưng bạch lan, khả ái, chị an và cả lâm tổng nữa đều gọi điện với cô cho đỡ buồn. Dần dần cô cũng quen với cuộc sống nơi đây và hoà mình ở đây.
Hôm nay tại một căn nhà nhỉ ở đất nước thuỵ điển xinh đẹp, cô đang tưới hoa ở khu vườn mình. Cô thích thú nhìn những hoa mình đã trồng, và cả không khi nơi đây nữa, thật dễ chịu làm sao. Lúc này có một người đàn ông nhìn thấy cô đang vui vẻ tưới hoa thì bấc giác nở nụ cười. Là lâm thiệu huy, anh rất thường xuyên đến đây luôn, khi thì anh diện cớ làm ăn hoặc đi du lịch. Cô cũng biết anh muốn thăm mình nên cô rất vui vẻ đón tiếp anh.
‘ ân ân’ anh gọi to tên cô
Cô đang tưới hoa nghe thấy ai gọi mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-khong-the-tha-thu/2878288/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.