“Sao chứ?!”
Bà Viên nghe thấy liền cau mày. Cô gái đó bà cũng biết
“Không gặp, đuổi cô ta đi đi.”
An Tuệ Mẫn vẫn vì chuyện lúc trước mà cảm thấy không thỏa đáng liền nói nhỏ với bà Viên
“Bà ơi, gặp mặt cô ấy một lát không sao đâu. Xem thử cô ấy có chuyện gì muốn nói với chúng ta.”
Bà Viên thật sự không muốn gặp nhưng cô đã mở lời cũng không muốn từ chối
“Được rồi. Cho cô ta vào đi.”
“Dạ”
“Chào bà!”
Bà Viên không hài lòng nhìn cô ta. Bà sao?
“Tôi và cô thân tới mức đó à?”
“Bà đùa rồi. Sớm muộn cũng là người thân thôi. Tôi nói đúng không An Tuệ Mẫn!”
An Tuệ Mẫn khó hiểu nhìn cô ta, cô ta còn cười đầy khiêu khích với cô
“Cô nói vậy là có ý gì?”
“Ha, có ý gì sao?!”
Cô ta tự nhiên như nhà của mình đi tới ngồi xuống bộ ghế salon đắt tiền. Còn không quên quăng một thứ lên bàn
Bà Viên nhìn thấy liền không hiểu ý của cô ta là gì, bà trở nên mất kiên nhẫn
“Cái này là gì? Cô có ý gì?”
“Ý gì sao? Vậy cho hai người xem thêm cái này.”
Cô ta mở điện thoại ném lên trên bàn. An Tuệ Mẫn chồm người lấy điện thoại xem. Hai mắt cô mở lớn, tay run run. Bà Viên thấy vậy nhìn sang liền tức đến không thở nổi
An Tuệ Mẫn thấy vậy liền hốt hoảng
“Bác, mau nhanh lấy thuốc.”
“Tôi đi ngay”
Quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-buong-tay/2919897/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.