“Chuyện này là do tôi quyết.”
Sau khi rời khỏi quán bar, Cung Thần Vũ cũng chấn chỉnh tâm trạng đến công ty. Anh ta vừa tới công ty liền nổi giận đùng đùng, sát phạt nhân viên từ trên xuống dưới khiến ai cũng khóc thầm.
Người đáng thương nhất không ai khác chính là Thư ký Lâm. Không nói cũng biết, chắc chắc là cãi nhau với thiếu phu nhân rồi. Thật khổ tâm mà
“Thư ký Lâm!”
“Dạ có tôi.”
Thư ký Lâm nghe thấy vị Chủ tịch cao cao tại thượng gọi tên mình liền ba chân bốn cẳng chạy vào thật nhanh.....
Tại Cung gia
Sáng sớm thức dậy, An Tuệ Mẫn cũng không có tinh thần xuống ăn sáng. Cung Tuệ Dương thấy vậy liền mang ít đồ ăn lên cho cô
“Mẹ ơi, mẹ dậy ăn sáng đi.”
Cậu bé trèo lên giường, dùng bàn tay tròn tròn dễ thương lây người cô. An Tuệ Mẫn thấy vậy quay người ôm cậu bé vào lòng
“Một lát mẹ sẽ ăn. Con để đó đi.”
“Mẹ ốm sao?”
“Không có, mẹ hơi mệt thôi.”
“...” Cung Tuệ Dương nghe vậy thì cũng không nói gì. Suy nghĩ một lúc, cậu bé liền thoát khỏi vòng tay cô
“Vậy mẹ nghỉ ngơi nhé, con xuống nhà với bà cố.”
“Được, vậy con đi đi.”
Trước khi cậu bé rời đi, An Tuệ Mẫn không quên đặt lên trán cậu bé một nụ hôn. Cậu bé nhẹ nhàng đóng cửa phòng rồi đi nhanh xuống lầu. Bà Viên vừa thấy cậu bé đi xuống liền vui vẻ gọi lại
“Tiểu Dương, lại đây với cố nào.”
Cậu bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-buong-tay/2919899/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.