Sau khi An Tuệ Mẫn lên tới phòng cô đã khóa cửa phòng. Cô ngồi dựa lưng vào cửa, thẩn thờ nhìn vào vô định.
Nước mắt lặng lẽ rơi trên gương mặt kiều diễm, cũng làm nhòe đi tầm mắt của cô.
Cô đau lắm, thật sự rất đau. Tại sao người đàn ông cô yêu nhất, tin tưởng nhất lại phản bội cô như vậy?! An Tuệ Mẫn khẽ thu hai đầu gối lại, tay cô ôm lấy chúng như tự an ủi chính mình.
Bà Viên lúc này đang đứng ở ngoài, bà không biết nên nói gì với cô lúc này.
“Tiểu Mẫn, nếu con muốn, hay khóc thật lớn, tâm trạng của con sẽ tốt hơn. Ta không khuyên con tha thứ cho nó, nhưng...”
Bà Viên lúc này lại ngập ngừng không nói nên lời, những lời bà muốn nói lại nghẹn ở cổ, bà muốn nói rồi lại thôi.
Cung Thần Vũ sau khi rời đi anh quay trở về biệt thự của anh và cô. Nhìn thấy khung cảnh trước mắt, anh lại nhớ tới khoảng thời gian trước đây cùng cô sống rất hạnh phúc. Bây giờ đã không còn nữa, mất rồi, mất hết rồi.
Cung Thần Vũ đảo bước về phòng, anh mở tủ lấy chai rượu vang mạnh nhất trực tiếp uống vào. Thứ đồ uống có hương vị cay nồng khiến cho con người ta cảm thấy khó chịu nhưng ngày bây giờ anh lại không cảm thấy nó cay nồng...
Cạch...
Cộc cộc cộc. Tiếng bước chân vang lên trong căn phòng. Bóng người đi thẳng đến hướng Cung Thần Vũ ngồi
“Bốp”
Ba Cung dùng hết sức đấm vào mặt Cung Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-buong-tay/2919895/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.