. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
̀m Lại Kí Ức
" Em chắc chuyện đó không Hạo Thiên" - Ken nói trong điện thoại.
- Dạ. Chắc chắn ạ. Nếu làm như vậy thì sẽ giúp cô ấy nhớ lại thôi. - Hắn.
" Nhưng... sẽ nguy hiểm cho em đó."
- Em có thể làm bất cứ điều gì để cô ấy nhớ ra. - Hắn chắc chắn.
"Được rồi. Anh sẽ sắp xếp."
- Trông cậy vào anh hết. - Hắn cúp máy.
Ngã lưng xuống chiếc giường của mình suy nghĩ điều gì đó.
------------------------------------------------------
Vài ngày sau
- Anh Ken. - Nó từ trên lầu đi xuống.
-Chuyện gì vậy Venus. - Ken đặt tờ báo trên tay xuống.
- Tuệ Nhi ở đâu? Em muốn giải quyết cô ta. - Nó.
- Ở căn cứ ngoại thành đấy. Em ra đó đi. - Ken.
- Vậy em đi đây. - Nó nói rồi bước đi.
Ken đợi bóng nó đi khuất thì lấy điện thoại ra.
- Chuẩn bị đi. - Nói xong Ken cúp máy và vội vã bỏ ra khỏi nhà.
---------------------------------------------------
Nó phóng xe đến căn cứ ở ngoại thành. Thấy nó bước vào tụi đàn em cuối đầu chào nó.
- Chị Venus. - Cả đám cuối đầu đồng thanh.
- Tuệ Nhi đâu. - nó hỏi 1 thằng đàn em gần đó.
- Dạ Phòng giam số ba. - Tên đó lễ phép.
Nó định bước vào trong thì...
*Rầm*
Cánh cửa bị ai đó đá suýt gãy.
Nó quay đầu lại thì thấy hắn.
- Hạo Thiên... -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335854/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.