Trong lúc mơ màng, tôi cảm thấy da thịt mình được ai đó chạm vào. Mái tóc cũng vậy. Tôi còn mơ hồ thấy quần áo tôi bị cởi hết ra, xung quanh toàn là người.
Đây là mơ chăng? Haha, hẳn chắc là mơ rồi. Lần đầu trong đời được chứng kiến căn nhà khủng đó, lại còn bị bắt đi sửa soạn. Mà sửa soạn cái gì?
"Á!"Tôi hét lên, vùng dậy, một tay giơ về phía trước.
Phù, hóa ra là mơ thật! Tôi thở phào nhẹ nhõm, ngáp một cái.
"Tỉnh rồi?"Một giọng nói vang lên cắt đứt tâm trạng của tôi.
Tôi giật bắn mình lên, quay đằng sau nhìn. Hàn Băng Vũ đang ngồi trên chiếc ghế sofa đằng sau tôi, cậu ta vừa nghe nhạc vừa cầm trên tay một cuốn sách dày.
Khoan, không phải mơ ư?
Tim tôi đập mạnh. Tôi cúi xuống nhìn cơ thể. Tôi không còn mặc cái bộ đồng phục trường giản dị nữa. Tôi đang mặc trong mình chiếc váy đen ôm sát người, dài đến đầu gối. Tôi còn khoác thêm cả một cái áo lông màu đen ngắn trên vai.
Tôi theo phản xạ sờ lên tai, sờ lên tóc, rồi chạy ra cái gương gần đó. Mái tóc xoăn đến mất nếp của tôi được ép thẳng tuột từ đầu đến cuối. Cái mái bằng của tôi được nối dài ra, hất ngược lên trên. Hai tai tôi thường ngày không bấm lỗ khuyên tai, vậy mà giờ đây lại có hai ngôi sao dính trên tai mình. Tôi lại còn trang điểm nữa chứ.
Ôi, trông tôi cứ như một tiểu công chúa vậy. Từ một con vịt hóa thành một con thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094830/chuong-2-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.