Tôi không tin nổi vào mắt mình rằng tôi đã đến được một nơi như thế này. Tôi nhăn mặt lại vì quá kinh ngạc.
Người... khiêu vũ... váy... đồ ăn... nhạc... ôi, đây liệu có phải là dạ hội mà tôi từng xem qua phim sao?
"Trúc Y."Hàn Băng Vũ gọi thẳng tên tôi khiến tôi giật mình. "Tôi sẽ quay lại."
"Hàn... Hàn Băng Vũ, sao cậu đưa tôi tới đây chứ?"Tôi hỏi vội.
"Để cảm ơn cô vì cái ô."Hàn Băng Vũ mặt mày vô cảm, nói với tôi như vậy xong quay người bước đi.
Hic, tôi luôn mong được dự những thể loại tiệc như thế này, nhưng không hiểu sao giờ tôi lại muốn về nhà.
Tôi đứng yên một chỗ, ái ngại nhìn người xung quanh. Mặc dù họ không để ý tới tôi cho lắm nhưng tôi vẫn thấy ngại khi mình đứng một mình ở đây.
Hàn Băng Vũ ơi, làm ơn hãy quay lại đây nhanh đi. Tôi sợ sắp tè ra quần rồi đây này, ý nhầm, váy chứ.
Mà không hiểu bộ váy này bao nhiêu tiền nhỉ? Chắc là đắt lắm đấy.
"Chà, sao lại có một thiên thần đứng ở đây?"Nghe giọng nói này, tôi lại thấy quen quen. Tôi tò mò quay đầu nhìn xem đó là ai.
Á, chẳng phải là Khương Hạ Chính sao?
"Em là cô gái trên tàu điện cùng Mạc Đình Đình đúng không?"Khương Hạ Chính hỏi.
"Vâng."Tài thật, anh ta vẫn còn nhớ à?
"Em tên gì?"
"Diệp Trúc Y ạ."
"Sao em lại ở đây?"Khương Hạ Chính hỏi tiếp, miệng vẫn nở nụ cười.
"Em... em bị... Hàn Băng Vũ kéo đến."Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094832/chuong-2-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.