Chương trước
Chương sau
“Yên Nhiên, em xem này!!”

Giang Yên Nhiên giật mình tỉnh táo lại, bước vội về phía Hàn Trí Viễn quan sát, kết quả sau một đêm tận lực thì anh ta cũng đã thành công đưa dữ liệu từ máy chủ sang máy anh ta.

Mật khẩu của máy dường như cũng đã bị anh ta hack được, sau đó Hàn Trí Viễn thuận tiện bấm vào word kiểm tra tất cả các văn bản đã được đánh, bao gồm cả văn bản được sao lưu.

Thế nhưng tìm nửa ngày cũng không có.

"Có lẽ ba mẹ tôi đã xoá chúng rồi" Giang Yên Nhiên có phần suy ngẫm. Cũng dễ hiểu, để tư liệu quan trọng trong thiết bị điện tử là nơi không an toàn nhất, đồ điện tử là thứ mà người ta chỉ cần một chút thủ thuật đã có thể xâm nhập được.

Nhưng Hàn Trí Viễn dường như lại không quá lo lắng, anh ta tiếp tục gõ gõ lên màn hình :"Nếu thật sự như vậy thì sao? Chúng ta không thể khôi phục nó?"

Giang Yên Nhiên có phần kinh ngạc :"Anh có thể?"

Hàn Trí Viễn không đáp, chỉ lẳng lặng gõ màn hình máy tính. Khoảng chừng nửa tiếng sau, màn hình chi chít những trang word xuất hiện liên tiếp chồng chất lên nhau làm Giang Yên Nhiên có hơi loá mắt.

Trong phút chốc, cô đã nhìn thấy lướt qua một trang có hình ảnh, mà hình ảnh đó không thể nhầm lẫn được, chính là hình xăm trên người của Giang Hạ Vũ.

Quả nhiên, quả nhiên Hàn Trí Viễn này là người không tầm thường!

Hai người chụm đầu lại quan sát trang word được coi là trang ba trang bốn đã bị đánh cắp, cuối cùng thật sự là có một thông tin vô cùng quan trọng.



Đại khái trong đó viết, gia tộc này có một cô tiểu thư bị mất tích. Khi đọc được dòng này, Giang Yên Nhiên cũng coi như đã hiểu ra được phần nào, huống hồ là người thông minh như Hàn Trí Viễn.

Vì không muốn để xót một thông tin nào, Hàn Trí Viễn cũng vòng một lượt

các thư mục khác trên máy tính. Trong khi anh ta định lướt ngang qua thư mục ảnh thì Giang Yên Nhiên lại lấy tay chặn lại.

Cô bấm vào bức ảnh, trong tấm hình đó không ai khác chính là ba mẹ cô, không những vậy ở bên cạnh họ còn có một cô gái trẻ, tướng mạo này...

Có phần giống cô đi?

Hàn Trí Viễn nhìn vẻ mặt trầm ngâm của Giang Yên Nhiên liền bật cười :"Em đang suy nghĩ cô gái trong hình kia có phần giống mình à?"

"Anh có thấy như vậy không?" Giang Yên Nhiên trầm mặc.

"Ha.." Hàn Trí Viễn đột nhiên cười ra một tiếng."Đây chắc hẳn là mối tình đầu của Mặc tổng đi?"

Đầu lông mày Giang Yên Nhiên đột nhiên co lại :"Hình như anh biết nhiều hơn tôi tưởng, nói rõ hơn đi"

Anh ta cũng không có ý định sẽ giấu Giang Yên Nhiên bất cứ chuyện gì, những gì anh ta biết đều sẽ nói cho cô nếu như cô cần, đơn giản Hàn Trí Viễn biết anh nợ Giang Yên Nhiên rất nhiều.

Hàn Trí Viễn thành thật kể lại :"Thú thật Hàn Trí Viễn anh thời đi học cũng có quen biết Mặc Tử Hàng và Tề Phong. Cái thời điểm đó có ai mà không biết đại thiếu gia nhà họ Mặc có yêu đương với một cô gái cùng trường, họ tên cô ta là gì.. hừm anh cũng không nhớ rõ, anh lúc trước cũng không mấy để tâm.Tuy nói là như vậy nhưng chuyện yêu đương của Mặc Tử Hàng cũng khá kín, người ta chỉ biết anh ta có một đoạn qua lại với một cô gái, nhưng anh lại biết nhiều hơn ai hết, Mặc Tử Hàng thời điểm đó phải nói là rất yêu thương cô ta, có thể so sánh như lúc anh ta yêu thương em vậy" Hàn Trí Viễn nhẹ nhàng suy ngẫm.



Giang Yên Nhiên cảm thấy cũng không có gì ngạc nhiên, là con người ai mà không trải qua vài mối tình, vài lần yêu đương, kể cả cô lúc trước cũng từng yêu Hàn Trí Viễn đến ngu muội.

Nhưng điều mà cô phải để tâm đó chính là tướng mạo của người này, lại có phần giống cô đi? Như vậy vì sao bọn họ lại chia tay? Rồi vì sao cô ta lại xuất hiện cùng ba mẹ cô trong tấm hình này?

Hàn Trí Viễn dường như đọc được suy nghĩ của Giang Yên Nhiên, vậy nên liền nói :" Cô gái này dường như có phần ngỗ nghịch, năm đó trúng học bổng nước ngoài, muốn phát triển bản thân nên đã đi du học . Hình như cũng đề xuất Mặc Tử Hàng đi cùng mình nhưng anh ta không đồng ý, cứ vậy chủ động nói lời chia tay.

Quan hệ giữa nhà họ Mặc và nhà họ Giang khá tốt. Mặc dù không biết được nhiều nhưng theo anh suy đoán, khi cô ta ra nước ngoài thì Mặc Tử Hàng ở trong nước vẫn rất quan tâm nên đã nhờ vả ba mẹ em chiếu cố cô ta ở nước ngoài. Anh cũng từng được biết, ba mẹ em có một cộng sự nhỏ ở nước ngoài thời gian hoạt động trong tổ chức. Bất quá, có tin đồn trong lúc làm nhiệm vụ cô gái kia bị thương nặng, mà anh nghĩ là cô gái kia cũng đã chết rồi"

Vậy có thể nói..

Mặc Tử Hàng yêu thương cô như vậy cũng chỉ bởi vì trên người cô có bóng dáng của người anh yêu năm đó hay sao? Và cũng bởi vì ba mẹ cô năm đó chiếu cố cô ta như vậy nên Mặc Tử Hàng mới không ngừng bảo vệ cô bằng cả mạng sống, âu cũng chỉ là vì chút ân tình này?

Đã có nhiều lần Giang Yên Nhiên suy nghĩ, Mặc Tử Hàng vì sao trước đó đều không quen không biết cô, liền muốn cưới cô, yêu thương cô như sinh mệnh.

Lại nhớ đến lời mà Mặc Đình Thiệu nói..

“Đã bao giờ cô tự hỏi ngay từ đầu Mặc Tử Hàng thật sự có tình cảm với cô chưa?.”

Giọng nói đó cứ vang vảng bên tai Giang Yên Nhiên, khiến cho trái tim cô như bị một thứ gì đó hung hăng bóp chặt lấy làm cô đau đớn..

Thì ra trước nay người anh yêu thương không phải là cô, nói đúng hơn cô ở trong mắt Mặc Tử Hàng chỉ là một kẻ thay thế không hơn không kém!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.