Trở về lại Hàn gia, Giang Yên Nhiên tắm rửa xong liền thất thần ngồi trên giường.
Thì ra đối diện với cái chết đáng sợ nhiều hơn cô nghĩ. Hiện giờ cô có thể cảm nhận rõ cơ thể cô đang không ngừng run rẩy.
Trên tay cô là đống giấy tờ mà ba mẹ cô đã để lại. Đây là manh mối duy nhất của cô lúc bấy giờ, với những dữ liệu này, việc cô có thể đi đến chân tướng là một cơ hội mong manh vô cùng.
Trang ba và trang bốn đã bị đánh mất chắc chắn có một điều gì đó rất quan trọng mà cô cần vào lúc này. Chỉ tiếc nó có thể đã nằm trong tay Giang Hạ Vũ.
Càng không có khả năng cô ta vẫn còn giữ chúng.
Lúc này ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa. Giang Yên Nhiên giật mình khỏi đống suy nghĩ, giữ cho bản thân không để lộ sự lo lắng và sợ hãi sau đó mới đứng dậy mở cửa.
Hàn Trí Viễn dường như cũng vừa tắm xong. Anh ta mặc một bộ đồ ngủ màu đen, mái tóc ướt rũ xuống, treo trên mặt một vẻ ấm áp như gió mùa xuân, bộ dạng lười biếng khác hẳn với lúc ra ngoài, vô cùng gần gũi. Giờ phút này, trong đầu Giang Yên Nhiên tràn về toàn là những kí ức ngày xưa, anh ta cũng luôn mang một vẻ ôn nhu treo trên gương mặt một nụ cười nhẹ như gió, nụ cười mà cô đã từng yêu như sinh mệnh, cũng đã từng hận đến nhường nào.
Giang Yên Nhiên có điều chắc chắn, đời này sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/3619205/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.