Hàn Trí Viễn trông thấy thần sắc của Giang Yên Nhiên có phần đi xuống, cuối cùng đành nhẹ giọng vỗ về. Không biết liệu có phải anh đã quá thẳng thừng mà đem mọi chuyện này nói cho cô biết hay không.
Bất quá những gì anh nói đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn chính xác, trong đó có vài chỗ là anh suy đoán, cũng có vài chỗ là nghe người trong giới đồn đại. Chuyện của Mặc Tử Hàng không phải cứ muốn là biết.
Đã cả ngày trôi qua, Hàn Trí Viễn cũng nhanh chân rời đi để Giang Yên Nhiên nghỉ ngơi. Nhưng giờ phút này cô còn có tâm trí để ngủ sao? mặc dù đầu cô lúc này đã đau như búa bổ.
Hai mắt Giang Yên Nhiên nặng trĩu nhưng không cách nào khép lại, chuyện này đối với cô thật sự là một cú sốc quá lớn. Cô vậy mà lại đi động lòng với một người vốn từ đầu không dành tình cảm cho mình.
Lại nhớ đến những gì mà Mặc Tử Hàng đã đối xử với cô thời gian vừa qua.
Mặc Tử Hàng? Anh thì dựa vào cái gì để khinh thường và nhục mạ cô chứ?
Bao nhiêu thứ tình cảm biết ơn cùng yêu thương đến vô hạn giờ chỉ còn là con số không. Chẳng qua mọi thứ anh ta làm cũng chỉ là xuất phát từ mong muốn làm cho một người khác.
Là cô tự mình đa tình.
Ánh nắng đã lên chiếu rọi lên chiếc gối đã ướt đẫm mồ hôi và nước mắt của cô gái. Giang Yên Nhiên dù mệt mỏi vẫn gượng ngồi dậy, tắm rửa thay quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/3619873/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.