Trong lòng Mộ Thiển có chút nghi ngờ, không hiểu thân phận thực sự của Thượng Quan Uyển Nhi và Mặc Vân Kính là gì.
Trước đó cũng có một vài suy đoán, hiện tại như này lại càng khiến cô nghi ngờ hai người này hơn.
Một người là cậu ba hèn nhát nhất nhà họ Mặc, một người là thiếu chủ ẩn mình.
Một người cái gì cũng sợ hãi và vô dụng, việc gì cũng làm hỏng, một người thì bí ẩn khó lường, biến mất hai mươi năm mà không có lý do.
Bây giờ cả hai người họ đều xuất hiện và nói cho hai người tất cả sự thật.
Chưa kể đến Cố Khinh Nhiễm, ngay cả Mộ Thiển cũng khó có thể chấp nhận hiện thực.
“Mẹ các con có ý để cho các con tiếp quản tập đoàn CG, sau đó toàn bộ 60% cổ phần của bà ấy có được sẽ sang tên danh nghĩa cho các con.”
Ông ta chuyển lời của Thượng Quan Uyển Nhi.
“Mộ Thiển, tại sao em lại khoan nhượng như vậy?”
Cố Khinh Nhiễm liếc nhìn Mộ Thiển, cảm thấy rằng cô thực sự là không có tiền đồ gì cả.
Số tiền này quả thực rất hấp dẫn, nhưng Cố Khinh Nhiễm không quan tâm, và anh ta cũng không muốn để tâm.
Điều anh ta muốn chính là cuộc sống hiện tại, được ở bên cạnh Trần Tương cùng sống cuộc sống bình yên, an nhàn và hạnh phúc. Làm cho con người ta cảm nhận được niềm hạnh phúc trong đời đó chính là thỉnh cầu xa xỉ và mong muốn lớn nhất của anh ta.
“Tiền đồ?”
Mộ Thiển nhìn vào bản hợp đồng trong tay và mỉm cười: “Em muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725181/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.