Cố Khinh Nhiễm liếc nhìn Mộ Thiển, đưa mắt ra hiệu, rồi cả hai đi qua ngồi trên ghế sô pha.
“Ba, có phải ba già hóa hồ đồ rồi không, sao ba lại chia tài sản cho hai người họ chứ?
Khi vừa mới nhìn thấy hai người họ đến ngồi, thì bác cả Cố Hồng Vũ với gương mặt buồn rầu chỉ tay vào hai người họ, dùng thái độ bất mãn nói chuyện với ông cụ nhà họ Cố.
Muốn biết sự việc năm đó thì chỉ có Cố Hồng Vũ là người hiểu rõ nhất. Dù cho ông ta nhận nuôi con ruột của chú ba thì suy cho cùng cả Mộ Thiển và Cố Khinh Nhiễm đều không phải là người của nhà họ Cố.
Lúc đầu, nếu không phải vì sự uy nghiêm của ông cụ nhà họ Cố thì thì ông ta cũng không dễ mà im lặng như vậy.
Chỉ là ông ta không ngờ tới hiện tại phải phân chia tài sản cho hai người này. Ông cụ nhà họ Cố lại muốn đứa con hoang nhận về nuôi này thừa kế tài sản.
“Chú im lặng cho tôi. Hai người họ cũng là người của nhà họ Cố, đặc biệt là Khinh Nhiễm cũng một tay ông già tôi nuôi dưỡng đến lớn. Chú đừng quên nó cũng mang họ Cố!”
“Thế còn cô ta thì sao? Mộ Thiển đang mang họ Mộ đấy, cô ta còn kết hôn với Mặc Cảnh Thâm. Chẳng lẽ ông không biết nhà họ Cố với nhà họ Mặc không đội trời chung sao. Sao lại còn chia tải sản cho cô ta nữa sao?” Cố Hồng Vũ nói chuyện với vẻ đầy tức giận.
Khi ông ta vừa dứt lời thì các chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725182/chuong-1021.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.