Anh nói: “Bạc Dạ, đoạn thời gian này anh đã vất vả chăm sóc Mộ Thiển. Phần ơn nghĩa này tôi sẽ nhớ trong tim.”
Cẩm Dung và Bạc Dạ trước đây không thân nhau lắm, sau này mới từ từ thân hơn.
Từ lâu đã nghe người ta nói rằng Bạc Dạ là một người có tính cách rất lạnh lùng khó gần, nhưng bây giờ anh lại thay đổi cách nhìn về Bạc Dạ.
Bạc Dạ liếc nhìn anh một ánh mắt: “Không cần thiết đâu.”
Lúc quyết định giúp đỡ Mặc Cảnh Thâm, Bạc Dạ đã không nghĩ tới nhận được báo đáp, đơn giản chỉ là vì Mộ Thiển.
“Vậy được rồi, nếu sau này có chuyện gì, cứ tới tìm tôi lúc nào cũng được.”
Cẩm Dung xách đồ bước ra ngoài, rời đi cùng với những người được gọi tới giúp đỡ đang đứng bên ngoài biệt thự.
Cả căn biệt thự được khôi phục sự sạch sẽ ban đầu, Bạc Dạ nâng mắt nhìn lên lầu hai, nhưng lại không nói gì.
Lúc này, tại tầng thứ 28 tòa nhà khu Duyên Hà, Phương Nhu bế con bước theo sau Thích Ngôn Thương.
Nhìn căn nhà hai phòng ngủ, hai phòng khách hẳn là rộng hơn hai trăm mét vuông này, Phương Nhu không khỏi nhíu mày, tự hỏi Thích Ngôn Thương tại sao lại đưa mình đến đây.
“Sau này sẽ không quay lại biệt thự Thanh Nhã nữa.”
Thích Ngôn Thương nhận ra biểu cảm không đúng của Phương Nhu, nhưng anh ta không giải thích gì thêm nữa, chỉ chỉ vào căn phòng nói: “Căn hộ này là tôi đặc biệt chọn, không gian rất lớn. Khi đứa trẻ lớn lên, nó sẽ có không gian rộng rãi để chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725166/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.