Thích Ngôn Thương trước giờ chưa bao giờ vào bếp, anh ta vốn nghĩ rằng nấu ăn chẳng có gì khó, nhưng bây giờ khi anh ta tự mình đã nếm thử những gì tự tay mình làm, mới nhận ra… nó thật sự vô cùng khó ăn.
Khi thực hiện huấn luyện thực địa đều sử dụng cách đơn giản nhất để giải quyết vấn đề ăn uống để lấp đầy bụng, nhưng không ngờ bây giờ lại bại trận trước muối.
Sau khi súc miệng xong, Thích Ngôn Thương bước ra nhà vệ sinh, nhìn Phương Nhu đang ngồi trên ghế, lúng túng sờ mũi: “Anh đi thử trước canh hầm.”
Với quá cả đống muối trong tô mì, hẳn là tình trạng món canh chim bồ câu cũng sẽ không khả quan lắm.
Phương Nhu nhìn anh ta không nói.
Nhưng không hiểu sao lòng lại thấy rung động.
Từ biểu hiện của Thích Ngôn Thương ngày hôm nay, ai cũng có thể biết rằng anh ta là lần đầu tiên nấu ăn cho ai đó, và cô ấy… là người đầu tiên may mắn được thử độc.
Nghĩ đến Thích Ngôn Thương ở cao ngất trên mây, bây giờ lại hạ mình nấu ăn cho cô, anh ta… chẳng lẽ đã đặt cô vào trong tim rồi sao?
Lòng Phương Nhu ánh lên một kỳ vọng mờ nhạt.
Lúc này, Thích Ngôn Thương đang ở trong bếp mở nồi hầm, múc một thìa canh, nếm thử mùi vị, cũng may là cũng không tệ lắm, nhưng hơi nhạt nhẽo.
Đơn giản, chỉ cần thêm một chút muối.
Nồi canh sôi ùng ục.
Lúc này, điện thoại trong túi anh ta reo lên.
Thích Ngôn Thương nhấc điện thoại di động lên, là số điện thoại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725167/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.