“Quan sát cái gì? Anh ấy đang ốm, cần tĩnh dưỡng, anh hiểu không?”
“Vậy thì chờ anh ta khỏi hẳn rồi nói.” Cố Khinh Nhiễm nhượng bộ. Thế nên Mộ Thiển cũng không nói gì.
“Được rồi, đã trễ rồi, anh mời em đi ăn trưa.”
Để bày tỏ lòng xin lỗi, Cố Khinh Nhiễm kéo Mộ Thiển vào nhà hàng ăn cơm. Lúc dùng bữa, Cố Khinh Nhiễm lại báo tin tốt lành: “Gần đây mọi chuyện coi như thái bình, anh định cho Tương Tương trở về, bọn anh thương lượng sẽ kết hôn vào ngày 20 tháng 5.”
“Sang năm hả?”
“Ý anh là âm lịch. 20 tháng 5 âm lịch vừa lúc là sinh nhật của Tương Tương, kết hôn cũng đẹp.”
“Ờ.”
Mộ Thiển bưng ly rượu vang, đang định nếm thử, nhưng vừa đưa lên miệng lại đặt xuống. Mặc Cảnh Thâm đang cần điều trị, Mộ Thiển phải suy nghĩ cho Mặc Cảnh Thâm, cho nên cô không uống rượu.
“Chúc mừng anh, hơi gấp đấy. Có gì cần nhớ kêu em một tiếng.” Mấy năm qua, mặc dù Mộ Thiển đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng thực sự chẳng có mấy chuyện là tốt lành.
“Chắc chắn rồi.”
Ăn cơm xong, Mộ Thiển trở về Phỉ Thúy Ngự Cảnh. Cô vui vẻ đi vào phòng Mặc Cảnh Thâm, nhìn người nằm trên giường, cô đi qua nắm tay anh, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay anh, dịu dàng nói: “A Thâm, nói cho anh một tin tốt lành, sau này chúng ta có thể ở bên nhau rồi.”
Trải qua bao nhiêu khúc chiết, cuối cùng hai người cũng tu thành chính quả, Mộ Thiển rất vui mừng, cảm thấy mọi trả giá lúc trước đều đáng giá. Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725027/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.