Cô thật sự bị Mặc Cảnh Thâm chọc tức. Mặc dù biết Mặc Cảnh Thâm đều suy xét cho mình, nhưng Mộ Thiển lại không thích cảm giác này. Anh không nói gì, chỉ mím môi nhìn cô.
“Bây giờ chúng ta không chỉ có thể ở bên nhau, mà còn có thể ở bên nhau suốt đời. Gia đình chúng ta chung sống hạnh phúc hòa thuận, không được sao?”
Đi dạo một vòng ở ngoài, về nhà bỗng phát hiện Mặc Cảnh Thâm tỉnh lại, quả thực là chuyện tốt đối với Mộ Thiển. Có trời mới biết mấy ngày Mặc Cảnh Thâm hôn mê, cô đã lo lắng biết chừng nào. Nếu không phải Cẩm Dung nói với cô rằng Mặc Cảnh Thâm khôi phục rất tốt, cô sẽ lo lắng điên mất. Chỉ có những số liệu thân thể chứng minh thì Mộ Thiển mới yên tâm.
“Anh đã làm rất nhiều vì em. Em có thể bỏ qua chuyện anh kêu Thượng Quan Miểu phong ấn ký ức của em, nhưng nếu lần này anh không đồng ý kết hôn với em, vậy thì có thể…” Mộ Thiển lạnh lùng nhìn anh, nâng cằm anh lên, trông rất có phong thái của tổng tài bá đạo: “Em sẽ dẫn con trai con gái của anh gả cho người đàn ông khác, thay tên đổi họ, từ nay về sau không còn liên quan gì tới nhà họ Mặc.”
Mộ Thiển biết uy hiếp của Mặc Cảnh Thâm là gì nên cố tình nói thế để kích thích anh. Làm vậy thì anh mới chịu thuận theo.
“Em dám!” Quả nhiên, Mặc Cảnh Thâm nổi giận. Anh ôm cổ cô, kéo cô xuống hôn lên môi, từ ban đầu còn nhẹ nhàng đến sau này điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725028/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.