“Tôi có gọi điện cho ai cũng không liên quan tới anh. Cố Khinh Nhiễm, anh lo quản thân mình cho tốt là được.”
Cô “cạch” một tiếng ném điện thoại lên bàn, từ chồng văn kiện chất cao lấy ra một tập văn kiện, mở ra, chăm chú đọc.
“Là Bạc Dạ?”
Không chờ được câu trả lời như mong muốn, Cố Khinh Nhiễm bày ra bộ dáng có chút không cam lòng, tiến đến trước mặt, hỏi.
Mộ Thiển bị anh ta làm phiền đến đau đầu: “Cố Khinh Nhiễm, anh đang rảnh lắm đúng không? Không có việc gì làm thì mau chóng giúp tôi đem văn kiện đến đây để tôi xử lý.”
Thật là quá tức giận.
Lớn như vậy rồi nhưng lại giống hệt một đứa con nít, với mấy chuyện ngoài lề lại cảm thấy hứng thú.
Cảm nhận được Mộ Thiển thật sự giận rồi, trên mặt Cố Khinh Nhiễm lập tức bày ra nụ cười nịnh nọt lấy lòng, “Thiển? Em gái, em đừng giận có được không? Em xem, sắc mặt của em gần đây không được tốt, anh đi mua trà sữa cho em, cả đồ ngọt nữa đây này. Nghe nói con gái lúc khó chịu thì uống trà sữa, ăn đồ ngọt thì tâm tình sẽ tốt hơn nhiều đấy.”
“Tôi không cần…”
Mộ Thiển lập tức cự tuyệt, tiếc rằng chưa nói hết câu, Cố Khinh Nhiễm đã đi ra khỏi văn phòng cô. Chỉ có tiếng cửa phòng “cạch” một cái đóng lại trả lời cô. Chứng minh rằng Cố Khinh Nhiễm đã rời đi rồi.
Mộ Thiển lập tức đóng văn kiện lại, phẩy phẩy mấy cái, bị anh ta chọc tức không nhẹ.
Reng-
Reng-
Điện thoại di động lại rung lên.
Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724891/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.