Người đàn ông trong phòng thấy tâm tình của cô không tốt lắm, bèn đi tới trước mặt cô, ngồi xuống đối diện cô.
“Mộ Thiển, tôi biết lúc này nói chuyện về Mặc Cảnh Thâm trước mặt em là không thích hợp, nhưng em cũng nên nghiêm túc suy nghĩ cho tương lai đi. Thời gian một tháng trôi qua chỉ trong chớp mắt mà thôi, đến lúc đó em phải làm sao bây giờ?”
Trong lòng Bạc Dạ chỉ có mình Mộ Thiển, người mà anh ta lo lắng nhất cũng là Mộ Thiển.
Tuy hiện tại anh ta đang hợp tác cùng Mặc Viên, nhưng chuyện này đều do gia chủ quyết định, anh ta không nhúng tay vào được.
“Chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.”
Mộ Thiển vươn tay xoa xoa huyệt Thái Dương, cảm thấy có chút mỏi mệt: “Thế cục ngày càng xoay chuyển phức tạp. Tôi có thể không để ý mọi chuyện, nhưng lại không thể bỏ mặc tình hình sức khỏe của Mặc Cảnh Thâm.”
Chỉ một câu đã bộc lộ rõ thái độ và suy nghĩ hiện tại của Mộ Thiển.
Trong đầu Bạc Dạ hiện lên cảnh tượng hôm nào ở quảng trường Duyên Hà Đạo, khi cô và Mặc Cảnh Thâm ôm nhau say đắm.
“Thời gian của cậu ấy không còn nhiều, em cố gắng dành thời gian cho cậu ấy đi. Còn bên phía ông cụ Cố, tôi chỉ khuyên rm một câu, tốt nhất là đừng hỏi đến, cứ thuận theo tự nhiên. Nếu bây giờ em lại tới trước mắt ông cụ làm rõ mối quan hệ giữa hai ta, đến lúc đó người khó xử sẽ là em.”
Ý của Bạc Dạ chính là tạm thời cứ ngầm chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724890/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.