Nhưng bây giờ nhìn Mộ Thiển căn bản không có một chút xíu dáng vẻ bị thương nào.
“Nếu nói là tôi mưu đồ đã lâu, ngược lại không bằng nói Mặc Cảnh Thâm định trước có ngày hôm nay. Kiều Vi, cô không cần đi cầu xin tôi, tôi cũng không có khả năng giúp cô bất kì chuyện nào đâu.”
Mộ Thiển một lần nữa cho thấy thái độ của mình.
“Cô… Được lắm, Mộ Thiển, coi như cô ác lắm! Cô không muốn giúp tôi phải không?”
Cô ta một lần nữa chịu đựng kiên nhẫn nói: “Năm đó cô làm hại tôi không thể mang thai, bây giờ lại làm hại tôi sinh non, một chút xíu áy náy tự trách cũng không có à?”
Kiều Vi mềm rắn đủ cả, dồn hết tâm tư hy vọng vào Mộ Thiển, mong Mộ Thiển có thể giúp cô một lần.
“Chuyện năm đó tôi không muốn nhắc lại, cô cũng không có tư cách nói gì đâu.”
Mộ Thiển hai tay đưa vào trong túi chân váy, ánh mắt nhìn chăm chú phương xa, toát lên hơi thở lạnh lùng cao ngạo.
“Kiều Vi, đừng có thử lòng tôi. Cô không làm gì được tôi đâu. Tiếp tục chơi tiếp chỉ có thể cá chết lưới rách thôi. Cái gọi là ‘người thông minh biết thời thế’, cô hẳn đã sớm tỉnh ngộ rồi.”
Đây là lời khuyên nhủ thành thật sau cùng của Mộ Thiển đối với cô ta, hy vọng cô ta không nên uổng phí tâm tư này của cô.
“Tại sao không thể đôi bên cùng có lợi? Tiểu Bảo cùng Nghiên Nghiên hai đứa bé ở bên cạnh cô chính là phiền toái. Một người phụ nữ có hai đứa con đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724824/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.