7 giờ tối anh đứng trước cổng nhà cô. Khu cô ở cũng chỉ là một khu dân cư bình thường, không có gì nổi trội nên khi anh đi siêu xe tới mọi người nô nức nhìn theo bóng xe của anh. Lòng thầm cảm thán không biết con cái nhà ai mà tài giỏi mua được chiếc xe như vậy.
Nhà cô cũng gọi là lớn, theo như đường anh đi từ đầu khu đến nhà cô thì nhà cô to nhất.
Cô hí ha hí hửng chạy từ trên nhà xuống. Hữu thành lèm bèm:
- Loăng qua loăng quăng\, lại đi đâu đó? Ở nhà ăn cơm!
Cô đeo đôi cao gót rồi chạy đi:
- Em đi chơi với bạn trai tương lai đây!
- Ơ hay cái con này!
Cô lè lưỡi rồi đi như một cơn gió, cả nhà chưa kịp phản ứng gì, Hữu Sinh chỉ kịp quăng một câu:
- Về sớm nhé...
Anh đứng ở ngoài cổng nghe tiếng bước chân thì ngoảnh đầu lên. Hôm nay cô mặc một chiếc váy hoa nhí trắng ngang bắp chân thon gọn, đi đôi cao gót trắng 5 cm và cả chiếc nơ trên đầu cũng màu trắng, nhìn tưởng chừng như một cô dâu thực thụ.
Cô lại gần anh mỉm cười:
- Mặc Tổng\, đi thôi! Hôm nay tôi mời anh
- Lương cô còn chưa nhận thì tiền đâu mà mời?
Anh vừa nói vừa mở cửa ghế sau cho cô. Cô xụng xịu:
- Tại sao lại không phải ghế phụ lái?
- Ghế đó tôi dành cho bạn gái tôi.
Cô ngạc nhiên:
- Anh có bạn gái rồi hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975316/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.