Đã ba tháng trôi qua, ngày ngày cô vẫn chăm chỉ chạy dealine mong sao đủ lương đi shopping cả tháng. Chán quá cô sẽ lên khiêu khích Hạ Nhược, cô ta sẽ phát điên lên. 
Hôm nay cũng vậy, cô đã qua giai đoạn dealine dí, cô ôm sấp tài liệu của cả phòng làm trong 4 tháng qua. Nó như một kì tích đánh dấu một cột mốc trong năm nay của phòng thiết kế. 
Cô gõ cửa phòng anh, thấy bên trong không có tiếng động cô gõ lại một lần nữa. 
Cô khó hiểu, anh đi đâu hay sao mà gõ cửa không thấy ta. 
Lúc này Tiêu Huynh chạy vào rồi vội mở cửa. Cô cũng theo đó mà đi vào. 
Anh đang nằm gục xuống mặt bàn, trán đẫm mồ hôi, mặt nhăn nhó vẻ rất đau đớn. 
Tiêu Huynh đỡ anh dậy, vội vã: 
- Mặc Tổng, Mặc Tổng! Thuốc của anh đây! 
Cô hỏi Tiêu Huynh: 
- Mặc Thanh Phong bị sao vậy? 
- Anh ấy bị đau dạ dày! 
Cô vội vàng đỡ anh hộ cậu ta, rối rít: 
- Vậy mau đưa anh ấy vào phòng nghỉ đi, nằm xuống cho thoải mái. 
Hai người chật vật đưa anh vào phòng. Đúng là vừa to vừa nặng. 
Cô kêu Tiêu Huynh đỡ anh dậy cho anh uống thuốc rồi để anh nghỉ ngơi một chút sẽ đỡ. 
Hà Nhi để tài liệu lên bàn và một lời nhắn: tài liệu phòng kế toán nhé!! 
Nghĩ đến lúc anh nhăn nhó cô lại đau lòng. Nhưng sao anh lại đau dạ dày vậy nhỉ? Thôi lát hỏi trợ lí Tiêu vậy! 
Xuống đến văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975310/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.