Mặc kệ cô con gái nhỏ kêu gào trong đau đớn, bà Ngô vẫn giữ nguyên ý định của mình.
Hà Nhi quay qua cầu cứu bố, Ngô Hữu Sinh xoa đầu con gái:
- Mai bố cũng bị ép đi đó con.
Cô ngồi mếu máo. Tại sao chứ, tại sao lại đi xem mắt, cô còn chơi chưa đủ mà, độc thân vẫn tốt hơn mà. Tại sao? Tại sao???
Anh trai cô thấy vậy cười lớn:
- Há há, ngu xuẩn!
Cô hậm hực đứng dậy bỏ lên phòng. Tên Hữu Thành đáng chết! Tại sao lại có người yêu vào lúc này? Không ai cứu cô được nữa rồi T.T
Cô nhắn tin kêu gào thảm thiết với Lộ San.
Lộ San : " Thôi lấy chồng được rồi đó bạn hiền"
Ngô Hà Nhi: " Mày điên"
Lộ San: " Điên gì? Giờ mày công việc ổn định, tài chính độc lập còn lo nghĩ gì nữa?"
Ngô Hà Nhi: " Cái cơ bản là tao không thích, mày có hiểu không?"
Lộ San: " Hiểu hiểu, mày cứ đi đi, không thích thì thôi bỏ không quen nữa thế thôi!"
Lộ San: " Vẫn chấp niệm ông sếp già kia à?"
Ngô Hà Nhi: " Gật gật"
Lộ San: " Bỏ đi mà làm người"
Cô quăng điện thoại ra một gọc giường. Bạn thân cái gì chứ? Thấy bạn bè bị sắp đặt không nói giúp được một câu. Hừ! Mai Hà Nhi đay sẽ sang ăn sập quán nhà mày.
Nếu ai trong lúc gặp mặt người kia, Mặc Thanh Phong đến bên cô như một vị cứu tinh thì sao nhỉ? Như ngôn tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975307/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.