Chu Luân đưa tay ra nắm lấy tay cô:
- Sau này có lấy nhau, em nghỉ việc ở nhà đẻ con và chăm sóc anh nha?
Cô ngơ người. Wtf? Cái gì mà nghỉ việc để đẻ con? Cái gì mà chăm sóc? Bộ anh ta bị tật à?
Cô đẩy nhẹ tay anh ta ra:
- Chú tính vậy xa quá rồi ạ! Cháu chưa có ý định kết hôn.
Chu phu nhân nói ý cô:
- Có hơn nhau là mấy đâu mà sao Hà Nhi lại gọi anh Luân bằng chú?
Lệ Cẩm Lan huých vào vai cô.
Cô nhìn bà cố nặn ra nụ cười:
- A...a ha...ha đúng rồi ạ! Có hơn là bao đâu ạ!
Rồi quay qua anh ta:
- Anh...anh Chu! Anh tài giỏi như vậy thiếu gì cô theo mà giờ còn chưa lập gia đình ạ?
Anh ta với định nắm tay cô nhưng cô né được. Đệch! Nói chuyện mà còn nắm tay nắm chân.
- Anh còn lo cho sự nghiệp. Nhưng anh cũng có 3 đời vợ rồi mà. Chúng nó không hầu hạ anh đàng hoàng nên anh tống đi rồi! Anh vừa nhìn đã thích em! Nếu được thì sang tháng mình tổ chức!
Cô cười lớn:
- A...a ha ha...ha! Tôi chưa có ý định kết hôn hay yêu ai cả đâu anh Chu ạ!
Mẹ nó có gì đáng khoe đâu chứ. Gặp con gái nhà người ta mà như vậy thì né là phải rồi!
Ngô Hữu Sinh nãy giờ không lên tiếng. Chầm chậm nói ra một câu đầy uy lực:
- Bà Chu này! Con gái tôi nuôi đến nay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975305/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.