Lộ Trương nắm lấy tay cô:
- Em nói dối!
Cô gạt tay anh ra:
- Anh đừng cố hy vọng chuyện đi quá mức anh em gái của chúng ta sẽ không có kết cục gì đâu.
- Nhưng bao nhiêu năm như vậy anh không tin em không có tình cảm với anh!
- Anh tỉnh táo lại đi!
Giản Mạt Mạt hét lên. Tất cả mọi người liền im lặng.
Lúc này Mặc Thanh Phong đi gặp đối tác về, anh đi qua thấy cô đứng đó liền chạy đến bên cô. Anh thấy rất nhiều hoa và còn có cả nến. Quay qua nhìn cô, thấy cô lúng túng anh hỏi:
- Cô Ngô? Cô sao vậy?
Hà Nhi nghe thấy giọng anh liền giật mình nhìn qua. Thấy anh đã đứng bên cạnh, mặt gần như đã kề mặt với nhau. Anh khoác tay qua cổ cô nói nhỏ:
- Có vụ gì vậy?
Cô nhắm chặt mắt, mìm môi lắc đầu. Lộ Trương thừa nhận:
- Tôi thích cô ấy, tôi đang tỏ tình với cô ấy. Anh đừng có làm kì đà cản mũi!
Anh ngạc nhiên:
- Tỏ tình sao?
Hữu Thành thấy vậy liền lên tiếng:
- Sếp! Tôi tôn trọng anh nên từ hôm đó đến giờ tôi không thèm nói nhưng giờ tôi phải nói cho anh biết!
Nói rồi lão túm tay cô kéo ra khỏi người anh. Cô bị kéo bất ngờ nên nhào vào lòng Hữu Thành. Lão ôm cô nhìn thẳng vào mắt Mặc Thanh Phong:
- Anh đừng có mà quá đáng! Nó với anh không thân đến mức phải khoác vai bá cổ đâu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975290/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.