Khi Chu thị trở về phủ Quan Bắc Hầu thì trời đã xế chiều, ngoại viện đèn đuốc sáng trưng. Cột trụ nam mộc nối liền xà ngang hai bên, nâng đỡ mái nhà trăm năm của họ Thường, cũng là chống đỡ cho thanh danh nghiêm chỉnh đoan chính, vững vàng như núi của Thường gia.
Trong viện náo nhiệt vô cùng, tiếng nam nhân thô lỗ hào sảng vang lên không dứt, tiếng “ha ha ha” như thể đã uống say, đang tuôn trào niềm hưng phấn; lại có cả những tiếng rên nặng nhọc cố sức, cùng âm thanh nặng nề “phịch” của vật nặng rơi xuống đất.
Giữa một mớ hỗn loạn ấy, vẫn toát lên một bầu không khí vui vẻ hân hoan.
Chu thị sắc mặt âm trầm, nhướng mày hỏi tiểu nha hoàn hầu bên:
“Tiền viện đang làm gì vậy?”
Tiểu nha hoàn cười hớn hở đáp:
“Hầu gia đang uống rượu cùng Thất gia, Bát gia và Dung thiếu gia ở tiền viện đó ạ. Khi nãy còn thi bắn cung, giờ đang thi nhấc thạch đôn, Dung thiếu gia lợi hại nhất, bắn trúng bảy bia, còn nâng được cả thạch đôn nặng hai trăm cân! Hầu gia vui quá liền ban thưởng cho Dung thiếu—”
“Chát——!”
Một bạt tai nặng nề giáng thẳng vào mặt tiểu nha hoàn!
Nụ cười kia chói mắt quá!
Tiếng cười và niềm vui kia cũng chói mắt quá đỗi!
Nhi tử của bà ta bị người báo thù mà mất mạng, toàn bộ phủ đệ chẳng ai bận tâm! Nhất là, nhất là từ khi ba tên “thiếu gia” bên nhánh phụ kia đến, nhi tử của bà ta càng bị gạt ra bên lề!
Ba kẻ kia là thứ thiếu gia gì!?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5061136/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.